Chủ Nhật, 9 tháng 6, 2013

TRẮNG TRỜI MÂY NGẮM NGƯỜI SAU


                       TRẮNG TRỜI MÂY NGẮM NGƯỜI SAU

    ThÕ ®µnh th«i! §Õn ®µnh th«i!*
Luyªn em, sao véi xa ®êi, bá quª?
                        *
                    *     *
    §Êt ®ang ch×m næi bén bÒ
Nưíc ®ang nhao nh¸c tØnh mª th­ư¬ng trư­êng
    Ng­ưêi ®ang tÇn t¶o tr¨m ®ư­êng
ViÖc ®ang cÇn cã M¹nh Th­ưêng Qu©n lo!

    ThÕ mµ giêi tØnh hay m¬
§ét nhiªn giã lèc mÞt mê ngµy xanh!
    Hay em chän th¸ng ngµy lµnh
T¹ tõ nh©n thÕ, ®o¹n ®µnh o¸i o¨m ?

    DÉu tõng häc ®¸ lÆng c©m
Häc c©y táa bãng che r©m bư­íc ng­ưêi
    Häc chim bay ng­ưîc giã trêi
Häc s«ng thao thiÕt t×nh ®êi th¼m s©u!
                         *
                     *     *
    Tr¾ng trêi… m©y… nh¾n ng­ưêi sau:
- Mçi ngµy sèng… Sèng v× nhau… - ThËt lßng!


                       Hµ Nam, PhËt §¶n 2013
                                   M.K.T

 (*) NguyÔn Ngäc Luyªn, sinh n¨m 1957, ng­ưêi b¶o vÖ thµnh c«ng ®Ò tµi  b¶o vÖ vïng “§Êt ngËp nư­íc” khu du lÞch sinh th¸i V©n Long, Ninh B×nh; phã gi¸m ®èc së VH TTDL tØnh Ninh B×nh;. MÊt ®ét ngét vµo ®ªm 25/5/2013.
.   

Mai Thanh Hải: NHÀ THƠ NGUYỄN KHOA ĐIỀM: SỰ TẦM THƯỜNG

Mai Thanh Hải: NHÀ THƠ NGUYỄN KHOA ĐIỀM: SỰ TẦM THƯỜNG

TRO CHUYEN VOI TÁC GIA " SU TAM THUONG"

SU TAM THUONG (STT)- NGUYEN KHOA DIEM
Phai thoi!?
Tac gia tu thu: "Bay gio ta co the bau ban voi su tam thuong"

Khi ong viet bai tho Dat Nuoc
La luc ong say sua hat ca tren ngon hai trieu
Nhung gam ao com noi ong deu tu STT chu cap
Ong mo phong giong Tien nhan & "thuoc" tho... Cac Mac
On lam tho co vu thanh nien tong quan danh My
Dọc dien van tuyen truyen... Hop tac hoa....
La nhung ngay nhan dan chua tung o trong ong???!!!
Họ chi la doi tuong de ong "len lop"
hoạc la co de ong choi toi... co phan...

Kich truong den luc ha man!
Ong cap cap ve vuon
An khong ngoi roi mai cung buon
Ong lam tho beu rieu SU TAM THUONG?

Thua Ong! Khong có cai goi la STT khi nghiem tuc noi ve van hoa!

STT o dau? Quan chuc u?
Khong! Chi khong it quan chuc vuong "STT"
Con quan chuc bao gio cung cu la quan chuc!?

Nhu ong viet -Chính ong da dong loa coi nhung nguoi dan chan chi voi "STT"
Gia ong dung tiep tuc lam tho, dung tiep tục dang dan
Hoạc gia truoc day ong bat chuoc Tam Nguyen...truoc canh "Vua cheo..." cao quan ve truoc tuoi...
Có the got Asin thoi cuoc noi ong chut chut  cham pho bay!!!???

                              Ly Nhan Nghia
 




Thứ Hai, 4 tháng 3, 2013

THÌN BAY SANG TỴ





     
Gia đình cô chú Hoà- Ngân cùng Mạc Khải Tuân chụp ảnh lưu niệm với Sư thầy trụ trì chùa Bích Động.


                       

                      Ý NGHĨ NGÀY CUỐI NĂM


                                   Thị trường bất động sản đóng băng

                                   Vàng chảy quanh miền danh lợi.

 

                                 Không dễ gì tồn tại

                                 Với thói đời ma trơi.

 

                               Có muôn ngàn gọi đợi

                               Nơi trái tim con người.

 

                              Con quay ta búng ngày thơ dại

                              Vẫn bốn mùa xoay với đất trời!

 

                                          Kỳ Lân Sơn quán- 27 tháng chạp Nhâm Thìn- 2012    

 

 



Nhà văn. dịch giả Ông Văn Tùng tại thư phòng - Xuân 2013


                                      XUÂN VŨ


                                               Núi sông muôn vẻ cũ

                                               Xuân vũ ngày thanh tân

                                               Người hoá thân Thượng đế

                                               Thánh thần nương tình nhân!

 

                                                        Mồng 2 thánh giêng Quý Tỵ- 2013 

 

Thứ Năm, 18 tháng 10, 2012

CÙNG HỌC TIẾNG NHẬT- TẠI SAO KHÔNG

    

Sáng nay, nghe bản tin sáng, đài tiếng nói VN cho biết: Khách du lịch từ Nhật Bản đến VN, các công ty du lịch trong nước chưa đáp ứng được yêu cầu giới thiệu cho du khách bằng tiếng Nhật. Hiện tại dịch vụ du lịch của VN nói chung và riêng Ninh Bình càng đòi hỏi chất lượng cao đối với hướng dẫn viên về ngoại ngữ. Tiếng Anh và tiếng Trung xem chừng không khủng hoảng thiếu đến trầm trọng. Cạnh đó, một nước gần gũi và nhiều điểm tương đồng về văn hóa với nước ta là Nhật Bản. Thế mà bấy lâu nay tiếng Nhật ít được các nhà Giáo dục- Văn hóa- Du lịch quan tâm đúng mức. 
Ngay tại Nhà sách lớn nhất Hà Nội ở phố Tràng Tiền cũng chỉ có sách dạy và học tiếng Nhật chứ chưa có sách văn học và khoa học phục vụ bạn đọc. MKT đã từng đến đó tìm mua một cuốn thơ Haiku bằng tiếng Nhật, được nhân viên bán hàng trả lời: "Ở đây không có sách văn học Nhật Bản. Chỉ có sách dành cho việc daỵ và học tiếng Nhật thôi!" Tiếc thay!
Việc học tiếng Nhật hiện nay, ở phía Bắc, ngoài Hà Nội, Hải Phòng thì tỉnh Thái Bình cũng là một địa phương đang phát triển mạnh mẽ. Bởi Thái Bình có một trường liên kết với một trường đại học của ToKyo đào tạo nhân lực cho du học và lao động xuất khẩu của VN sang Nhật Bản.
Ninh Bình, một trong số hiếm hoi của VN có nhiều điểm du lịch giàu tiềm năng cả về du lịch sinh thái cũng như du lịch Văn hóa- Tôn giáo. Không chỉ khách Tây âu mà khách vùng châu Á càng ngày càng tăng. Đặc biệt là khách Nhật Bản, Hàn Quốc...
Với thực tế đó, MKT xin bật mí, tại Ninh Bình - các tập thể hoặc cá nhân có nhu cầu học tiếng Nhật tùy trình độ khác nhau; hân hạnh mời liên hệ theo số DĐ: 00988 263 047 - Mạc Khải Tuân ( Hiện công tác tại Sở Nội vụ Ninh Bình) có thể trực tiếp dạy hoặc tư vấn để các bạn có cơ hội học tập, tìm hiểu về một ngôn ngữ gắn với một dân tộc có nhiều đặc điểm phi thường mà mỗi chúng ta rất cần có cơ hội để chia sẻ và giao lưu, học hỏi, hội nhập cùng phát triển! 
Với Tâm Ý đó- TẠI SAO KHÔNG?



KỶ NIỆM MỘT PHẦN TƯ THẾ KỶ


CHÂN DUNG  ÔNG CỐ VẤN VŨ NGỌC NHẠ
Ký họa: MKT- 25/11/1987- TP HN



TẠI NHÀ RIÊNG ÔNG CỐ VẤN- VŨ NGỌC NHẠ
30/4/1998 - TPHCM

Thoắt mà chỉ non một tháng nữa là tròn một phần tư thế kỷ đã trôi qua. Bức chân dung “Ông cố vấn- Vũ Ngọc Nhạ”, MKT ký họa đêm 25/11/1987; cùng lưu bút của nhà tình báo chiến lược từng gây xôn xao dư luận một thời vẫn như vẫn tươi nguyên nét mực: 
“Nhưng phải nhớ như bài ca truyền miệng
Đèn xưa nay thắp sáng lại nhờ đèn
Và nếu ta biết kiên tâm chờ đợi/
Thì cuối cùng nhất định mặt trời lên!”

Số là, dịp ấy đại tá Vũ Ngọc Nhạ từ thành phố Hồ chí Minh ra Hà Nội công tác kết hợp nghỉ dưỡng tại bệnh viện 108. Chúng tôi đang là lớp lính trẻ chưa đến tuổi ba mươi. Hàng ngày hai bữa trưa, chiều vẫn gặp ông ở nhà ăn tập thể. Rồi một buổi, bất chợt ông đến thăm Ban tuyên huấn- CNC và có ý tìm gặp tôi. Lần đầu được trực tiếp diện kiến trò chuyện với một “yếu nhân” như ông không thể không nói: Đó là một vinh hạnh hiếm hoi! Và càng bất ngờ hơn, ông đặt vấn đề: “Cháu chép lại giúp chú lá thư này để chú gửi sang cho bác Đồng xem.”- Đó chính là bức thư tay của Nguyễn Văn Thiệu, tổng thống Việt Nam Cộng Hòa trước đây gửi cho “Ông cố vấn” khi đang ở Cao nguyên Trung phần. Nội dung: Thân gửi anh Vũ Ngọc Nhạ! Lâu nay, tôi bận công việc, không đến thăm anh được. Nay, tôi viết thư này đến thăm anh và qua anh cho tôi gửi lời thăm những người bạn Mỹ, đã hết lòng giúp đỡ chúng ta trong sự nghiệp phụng vụ quốc gia!- Thân kính. (Ký tên) Nguyễn Văn Thiệu”. Dạo ấy đâu đã có máy photocoppi như bây giờ. Thật là một “nhiệm vụ thú vị”. Dù rất cố gắng nhưng tôi vẫn e là không thực hiện được như ý ông. Bẵng đi hơn một tuần lễ. Một buổi tối, khi thấy phòng ông còn ánh điện, mấy anh em chúng tôi bảo nhau dẽ vào thăm ông. Vừa mở cửa, ông đã reo lên:

- A! Chào các sĩ quan trẻ.! À, chú cám ơn T. rất nhiều...! Bức thư đó bác Đồng đã xem và giữ làm kỷ niệm...

Rồi, đêm mùa thu ấy, trong khu thành Hoàng Diệu ngào ngạt hương hoa sữa; chúng tôi được cùng ngồi hỏi chuyện ông... Trong tình thân thương đầm ấm giữa một người “lính Cụ Hồ” từng trải, sâu sắc và mẫn tiệp với một thế hệ đang mang sẵn trong lòng biết bao nhiêu là khao khát, sôi nổi được nương noi, tiếp bước cha anh trong chặng đường mới của dân tộc. Cũng buổi ấy, tôi ngỏ ý muốn ký họa chân dung ông. Ông vui vẻ tán thành. Không hiểu có nhân duyên gì mà bữa đó Ông rất sảng khoái, tỏ ý hài lòng lắm với hai bức ký họa của tôi. Ông còn bảo tôi thử nhớ lại, tìm xem có câu châm ngôn nào để chú cháu cùng nhớ làm kim chỉ nam cho mình trong mỗi bước đi của cuộc sống và sự nghiệp. Loay hoay mãi, tôi đề xuất với ông bốn câu thơ trên của một nhà thơ Ấn Độ mà lúc ấy cũng không nhớ rõ tên tác giả và dịch giả. Chỉ biết đó là bài thơ với đại ý nói về ngọn đèn tự thắp sáng trong đêm. Sau này, nghĩ đi nghĩ lại bốn câu thơ ấy thật ý vị với bước đường của một nhà tình báo chiến lược, từng "Thân tại Tào doanh, tâm tại Hán" như ông; mà đối với bất cứ ai, thậm chí với một dân tộc, một quốc gia cũng càng cần được và phải như thế. Bức ký họa có nét chữ lưu lại bên góc trái phía dưới chân dung của mình, ông dành cho tôi giữ làm kỷ niệm. Còn bức kia tôi cũng xin được chép bốn câu thơ trên vào để gửi lưu tình với ông.

Đêm huyền diệu ấy mãi còn trong ký ức.

Sau đó, ông được phong hàm thiếu tướng. 
Cuối xuân 1998 (mười một năm sau) nhân lần đi công tác, tôi đã cùng người bạn thiết là Vũ Đức Trọng (là đồng hương Thái Bình với ông VNN) đã tìm đến thăm gia đình ông ở thành phố Hồ Chí Minh... Tay bắt mặt mừng với bao kỷ niệm sâu đậm những ngày ở Hà Nội. Và chỉ trong ít phút, ông lên lầu thượng rồi đi ngay xuống, mang theo kỷ vật mà đêm nọ tôi đã được ông chấp thuận cho ghi lại và bảo:

- Đây chính là vật kỷ niệm vô giá của chú cháu ta đó T. à!

- Sao chú tìm thấy nhanh thế!

- Cái gì có thể lẫn, chứ hình ảnh này quờ tay là gặp ngay thôi mà, cháu!
Cũng hôm ấy tôi gửi tặng ông bài thơ TIẾNG THỜI GIAN(*) và bài NGỌN ĐÈN(**)

Cảm động không nói nên lời ấy sao vẫn như vừa đâu đây!

Hiện tại- Quá khứ- Tương lai chỉ là một cách phân chia theo chiều xuôi của dòng sông lãng mạn và khát vọng tìm về đại dương bao la mà thôi. Nhờ kỷ niệm mà mỗi người thấu thị ước mơ là chăng? thế



                                                                                 Thành phố Ninh Bình, 15/10/2012




(*)Bốn mươi mốt tuổi đời
Và hai mươi tuổi Đảng
Nhìn trời đắm say ánh sáng
Thâu đêm đọc vị chính tà
Chắt chiu mật ngọt từ hoa
Bỡn cợt hoàng hôn bóng lá
Trong âm hưởng nhớ quên nghiệt ngã
Tiếng thời gian vọng gọi ở hai đầu!

(**)Ngọn đèn ai thắp cho ai
Mà đêm đêm cứ thức hoài cùng đêm
Bên ai nhớ với ai quên
Lửa đèn lấp lánh ánh lên nền trời
Bạt ngàn sao thức với đời
Bạt ngàn cây tựa dáng người thế gian
Ngọn đèn như cánh hoa lan
Đỏ như trái ớt trời nam cay nồng
Ngọn đèn như có như không
Giữa mênh mông đất, mênh mông ánh ngày
Ngọn đèn đó có ai hay
Của con tim với đôi tay ngọc ngà

Đêm dài...ủ nhụy cho hoa
Bình minh lên mở thiết tha nhụy hồng!

( Đường Trăng- NXB HNV- 2000)




Thứ Sáu, 4 tháng 11, 2011

BÊN SÔNG

       


















Sớm mai này anh lặng đứng bên sông
Trông nước chảy và nghe nước chảy
Đám bèo bồng dựa triều lên tung tẩy
Lạnh tái tê rêu hến dưới chân bùn.

Tít tắp đầu sông, tít tắp cuối nguồn
Sương như khói phủ bờ tre ven bãi.
Xóm chài ngủ gác chèo dường êm ái
Lũ chó gầy te tái dọc triền đê…

Vẳng tiếng ai như tỉnh như mê
Giọng con gái sao khàn khê đùng đục
Thì ra em- một bàn chân đã mất;
đôi mắt nhoèn ngơ ngác nghẹn từng câu
Vừa tinh mơ đã chờ phía cổng chùa xin bố thí;
Thêm bà lão dại điên như trút lời giận dữ
Trước cửa đền bên chân núi đề thơ…
Phố chợ im lìm sau những cuộc rượu khuya
Giờ lác đác người xa đi chợ sớm…

Trong háo hức xuân về tết đến-
  có điều chi xa xót lúc giao mùa
Có điều như không thể cứ cũ mèm.
Đời cứ chảy như sóng triều dội tới
Cứ bận vội như gió chiều lộng thổi...
Chỉ những con đường mới có thể nhận ra
Chỉ những áng mây khát nắng trời xa

May có thể lắng lòng thương cảm đất.
Rêu bất lực trước cây mùa phồn thực
Bậc đá xanh lạnh toát dõi chân người
Dồi dập ngàn đời nước nổi, trăng vơi

Ngã ba sông - 
                         Ngã ba lòng…
       dậy sóng!


       Mạc Khải Tuân
                      Hội VHNT Ninh Bình

                     Vân Giang- Tháng giêng Mậu Tý- 2008